Vẻ đẹp mỹ miều của dâm nữ ngành điện ảnh phim heo tuổi 40

Nam ngồi góc khuất, áo sơ mi trắng phẳng phiu, nụ cười khẩy nở trên môi:
“Em đẹp quá, ngồi đây, uống với anh đi.” Thư ngồi đối diện, tay siết mép bàn gỗ, giọng cứng:
“Anh Nam, em muốn dừng lại, em yêu chồng em, anh đừng uy hiếp em nữa.” Nam nhấp ly rượu vang đỏ, giọng xoa dịu:
“Thư, anh chỉ muốn gặp em ăn uống vui vẻ, nói chuyện thôi, em căng thẳng quá, anh không ép em đâu, uống với anh vài ly đi, lâu rồi không gặp.” Thư lưỡng lự:
“Dạ, chỉ nói chuyện thôi hả anh? Tiếng quạt máy ù ù trên bàn gỗ giữa phòng khách, luồng gió khô hanh thổi qua làm rèm cửa sổ vải cotton phất phơ như cánh chim lạc lối, chao đảo giữa trời không định hướng. Em không muốn gì hơn đâu,” lòng thoáng nhẹ, nghĩ hắn đổi ý, cầm ly rượu nhấp ngụm đầu, vị đắng lan trên lưỡi, “Chỉ uống chút rồi về, không sao đâu.”
Hơn một tiếng trôi qua, Thư uống hết vài ly rượu vang, hơi men làm má cô ửng hồng như hoa đào nở muộn, mắt long lanh ngấn nước, đầu óc lâng lâng, “Mình uống nhiều quá, nhưng anh ta nói chỉ gặp vui thôi mà.” Nam cười, nói nhỏ dẫn dắt:
“Em đẹp hơn khi uống rượu đấy, nhớ hôm trước lồn em ướt át dưới tay anh không, em rên sướng thế, Hoàng chưa bao giờ làm em sướng vậy đúng không?” Thư lắc đầu, giọng yếu:
“Không, anh Nam, em không muốn, em yêu chồng em, anh đừng nói nữa,” nhưng men rượu làm cô mất cảnh giác. Điện thoại rung lên, màn hình sáng hiện tên Hoàng.