Rau non hứng tình gạ bố đường chơi không bao ngay và luôn

Cô bé đứng khựng lại như bị sét đánh trước cửa phòng Thanh. Giờ đây bị lột truồng trước mắt Lãm, không còn gì che dấu được nữa, Thanh bật lên khóc tức tối…
Nhưng đôi chân cụt này đã không gây cho Lãm chút phản ứng nào. Tiếng thở gấp gáp hổn hển xen lẫn tiếng rên la như trong cơn mê sảng, nửa đau đớn nửa đê mê hạnh phúc của Thanh :
« Chết em, anh Lãm ơi… chết em mất… »
Cuối cùng là tiếng gầm như thú dữ của thầy Lãm. Từ phía sau, kẻ đang khống chế Phương luồn tay xuống bên dưới chiếc áo lót, tìm tòi, mò mẫm… chỉ trong chớp mắt bàn tay hắn đã làm chủ trọn vẹn đôi vú nữ sinh nhỏ như hai quả quít. Diệu Phương muốn cào cấu, dãy dụa, muốn kêu la, cầu cứu… nhưng không làm gì nổi nữa. Bài học « Yêu » thay cho bài Anh văn đã bắt đầu. Tay Lãm đi đến đâu là Thanh như bị điện giật đến đó… khi ngón tay điêu luyện của chàng nhấn lên hạt ngọc, Thanh nẩy người lên rú một tiếng, sướng muốn xỉu…
« Ôi chết ! Tiếng kẽo kẹt càng lúc càng lớn của chiếc giường gỗ đang run.