Lén lút làm trò đồi bại với em gái người yêu

Thư quay lại ngồi lên cặc anh, nhún chậm, “Pạch… pạch…” cặc đâm sâu vào lồn, cô cong người, vú căng rung lên như sóng vỗ, núm vú lồi ra săn lại cứng ngắc, rồi nhún nhanh, “Pạch pạch pạch pạch,” rên dâm:
“Ư… anh… ơi em sướng quá…”
“Aaaa… sướng quá… sâu nữa đi anh…”
“Nhấp mông mạnh lên anh… đụ em mạnh lên… em nứng quá…”
Anh thâm dâm dục vang khắp phòng ư… ư… aa… aa…
Hoàng đổi thế, đè cô xuống, dập mạnh, “Pạch pạch pạch pạch,” bắt đầu khẩu dâm:
“Vợ đi chơi về nứng thế, bạn nào làm em ướt lồn vậy, khai thật đi?” Thư lấp liếm giọng đứt quãng:
“Dạ… không… có đâu anh, em… thèm anh thôi,” lồn siết chặt cặc anh, Hoàng rên rỉ:
“Vợ… dâm quá, lồn siết chặt thế này chắc đi gặp trai rồi, nói đi,” nhịp tăng, “Pạch pạch pạch pạch,” Thư rên to dần:
“Ư… ư… aaaaa… anh… không có mà…”
“Nhanh… a. A. Nam đổi chỗ ngồi sát cô, vai kề vai, hơi thở phả mùi rượu, mở điện thoại bật clip:
“Nhìn em dâm thế này, rên dưới tay anh, Hoàng mà xem thì sao?” Thư cứng người, ly rượu sóng sánh, “Hắn lừa mình, mình không nên uống,” ngực căng như trái chín mọng muốn bung áo, núm vú cứng như hạt sỏi lồi qua vải, lồn ướt át như suối ngầm rỉ sau chiếc quần short. Thư hoảng loạn, tay run làm điện thoại suýt rơi, “Hắn uy hiếp thật rồi, vì mình muốn chấm dứt sao?” Cô nhắn lại, ngón tay run gõ từng chữ, “Anh Nam, em không muốn tiếp tục, đừng gửi clip, em sẽ gặp anh nói rõ lần cuối,” lòng như nắng nhạt ngoài kia – sáng mà không ấm, chỉ làm rõ nỗi sợ đang giam cầm cô.